Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2012

Hồi Tưởng Mẹ

Thơ : Hồi Tưởng Mẹ
Tác giả : VTV 
Tên gọi khác : Trần Thu Hoài.

Hồi Tưởng Mẹ

Đêm không ngủ Con thao thức làm Thơ

Viết về Mẹ - về cuộc đời gian khổ
Viết về Mẹ - những tháng ngày trăn trở
Những nỗi niềm Mẹ ghánh nặng bờ vai.

Chỉ có Mẹ - Sẽ không thể một ai
Thay thế được tình thương con biển cả.
Lòng Mẹ đó dạt dào con sóng ngã
Cứ bồng bềnh lướt nhẹ bóng thuyền xa.

Mẹ ơi mẹ - Con nhớ tuổi thơ qua
Nhớ bàn tay Mẹ đan tà áo ấm
Tuổi ngây thơ - những bước chân còn chậm
Bước vào đời - Mẹ nói " phải học chăm"

Rồi lớn lên - Con vẫn mãi âm thầm
Được cắp Sách tới Trường cùng bè bạn.
Được cầm Bút viết Bài khi Thầy soạn
Tuổi thơ nào chẳng có những niềm vui.

Nhưng tủi phận - cho cuộc đời - Mẹ ơi
Con không thể đến trường như Mẹ muốn
Cuộc đời này trăm lần vương phiền muộn
Nỗi đọa đày với gánh nặng bon chen.

Con bước chân lưu lạc chốn bụi trần
Sống một thuở không ngại ngần sóng gió
Dù cơn mưa hay dù trời giông tố
Quản ngại gì- khi biết Mẹ còn Lo.

Con lớn lên - Mẹ dần yếu - ốm o
Những bệnh vặt tuy Mẹ cho là nhỏ
Nhưng trong lòng Con đau quằn quại đó
Nước mắt ròng cứ tuôn lệ mặn môi.

Những tháng ngày bươn trải sống chơi vơi
Giữa phồn hoa - Đô thành hay Hà Nội
Hồ Chí Minh đẹp thay tên người gọi
Con vật mình bán sức để nuôi thân.

Mẹ có biết - mòn mỏi những bước chân?
Con đã nản - nhưng chưa lần tuyệt vọng
Vì con biết Mẹ luôn bên con -Cõng
Nên nhẹ lòng con lắm - Mẹ biết không?

Những tuổi thơ ngày tháng mãi duổi dong
Và đã lãng - quên vào trong mùa cũ
Ngày ấu thơ Mẹ vẫn thường nhắn nhủ
Dẫu cuộc đời có gian khổ - đừng lo.

Tương lai Mẹ ghánh nặng vẫn quanh co
Vẫn tủi phận cho lòng người làm Mẹ
Khi con lớn mà tâm hồn còn Bé
Non nớt hoài - cần che chở Mẹ ơi.

Con bước đi xây dựng một cuộc đời
Một hạnh phúc mà bao người vẫn có.
Nhưng Mẹ ơi - con muốn được bày tỏ
Những nỗi niềm và khát vọng tình yêu.

Con thấy mình số phận cứ hẩm hiu
Chẳng làm được bổn phận người làm Vợ
Hạnh phúc như con - chỉ là một Chủ Nợ
Cứ nặng hoài với tâm sự riêng mang.

Và đôi khi con sợ nó vỡ tan
Chẳng lành được cho dù mang hàn gắn
Sẽ vỡ mảnh nhỏ nhen và vụn vặn
Phải thế nào con được hạnh phúc đây?

Mẹ ơi mẹ - Mẹ có biết - có hay?
Con muốn được về gối vòng tay Mẹ
Được tâm sự - khóc ròng cho rơi lệ
Được dỗi hờn để Mẹ vỗ về con.


Mỗi một ngày - thân Mẹ lại héo hon
Cứ mỏi mòn bạc đầu theo năm tháng
Nếp nhăn kia hằn trên môi - trên chán
Bàn tay gầy - vẫn nắm chặt bàn tay.

Đêm không ngủ - Khóe mắt con lại cay
Nhớ về những tuổi thơ đầy sóng gió
Nhớ về Mẹ - Mái tranh nghèo gian khổ
Nhớ những gì tất cả -Mẹ có hay.?

Mẹ ơi Mẹ - Chỉ xin nhớ điều này
Dù có phải chịu đọa đày - khuôn khổ
Vẫn bên Mẹ - để được nghe dành dỗ

Vẫn mỉm cười - để được ấm lời Ru.

Mẹ sẽ là như cơn gió mùa Thu
Như lá rừng vi vu trong khoảng lặng
Con sẽ nhớ những ngày mưa ngày nắng
Nói thì thầm lời yêu mến -Mẹ ơi.

Dù nơi xa con xin Mẹ mỉm cười
Như ánh nắng hòa màu trời biển lửa
Con yêu Mẹ - Yêu từ thời ăn sữa
Đến sau này - đến hết cuộc đời con.

Đêm không ngủ - con viết hồi tưởng Mẹ
Nhớ thuở nào - Con bé - nhớ lắm thay








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét