Thứ Tư, 28 tháng 3, 2012


Con Nhớ Lắm _Tình Mẹ

Thơ Trần Thu Hoài
____________________


Con nhớ lắm tháng ngày thơ ấu
Những ghánh hàng Mẹ dạo chợ khuya
Giọt mồ hôi mẹ chảy đầm đìa
Bờ vai mẹ oằn bao gian khổ.

Con nhớ lắm cánh đồng lúa trổ
Ngát thơm lừng hương lúa mới đưa.
Mẹ vất vả chăm bẵm ban trưa
Hạt thóc vàng bàn tay Mẹ đó.

Con nhớ lắm tháng ngày mưa gió
Mẹ một mình bươn trải qua sông
Vớt nhánh Bèo xanh mướt ngoài đồng
Hay những cọng Muống còn non mởn

Con nhớ lắm những chiều đùa giỡn
Khúc khích cười khi Mẹ cứ trêu
Con ngập ngừng và nói tiếng yêu.
Rồi chạy đến ôm trầm lấy Mẹ..

Con nhớ lắm những dòng suối Lệ
Mẹ nghẹn ngào khi thấy đứa con
Nhớ bước chân Mẹ đã chai mòn
Bàn tay gầy nâng con khi ngã.

Và con nhớ bát canh rau Má.
Nhớ món Cà với Cá kho tương
Xôi gấc đỏ Mẹ chộn với đường.
Và những món rau hường láo nháo.

Con nhớ lắm trời đông mùa Táo
Mẹ vin cành hái trái cho con
Chiếc gai nhỏ làm loang máu son
Mẹ nói rằng – Thôi không vặt nữa.

Con không nhớ mùi hương vị sữa
Khi trào đời Mẹ đã nuôi con
Bởi khi đó còn giấc mộng tròn
Nên cảm nhận con còn non nớt.

Con nhó lắm mùa mưa bất chợt
Mái tranh nghèo hắt dột liên miên
Cảnh hoang tàn mái lá che nghiêng.
Cùng cơn bão – nỗi niềm của Mẹ.

Con nhớ lắm những ngày thơ bé
Kỷ niệm về trong nỗi nhớ xa
Và tất cả chưa thể phai nhòa
Theo dòng đời còn chưa bôi xóa.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét