Thứ Ba, 13 tháng 3, 2012

Chiếc Lá Vàng


Chiếc Lá Vàng.

Trần thu Hoài.



Chiếc lá vàng thấm mềm cơn mưa lạnh.
Mưa khóc buồn đời bất hạnh lá rơi
Cây không buông cớ sao lá lìa đời?
Để trống vắng cho hồi sinh kiếp khác.



Gió nghĩ gì thổi lá vàng tan tác?
Góc phố buồn lưu lạc biết về đâu?
Trời lúc buồn trời chỉ đổ mưa ngâu
Nắng không về để hong sầu trên lá.



Nay hết rồi , chỉ còn niềm tê tái
Chút hương mùa đọng lại với cút côi.
Lá bứt cành về cõi thế chơi vơi
Chẳng than thở một lời dù đưa tiễn.



Hoang vu rồi lá vàng xa biền biệt.
Níu với gì khi cành cứ khẳng khiu
Cây khô khan biết rằng khóc đã nhiều.
Nên vô cảm cho mùa đông tuyết bám.



Xuân về rồi xóa mây mù u ám
Nắng đầu mùa va chạm nỗi tái sinh
Lá đâm chồi nảy nở Búp mới tinh
Đúng là hẹn , giao mùa về thấy Lá.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét